Tôi yêu anh ở hiện tại cơ mà, và sống với anh trong tương lai chứ không phải quá khứ.
Đơn giản, tôi đã yêu anh như thế!
Yêu anh mà không hề biết rõ về anh, từ công việc, cho đến nơi anh ở…, mọi thứ. Thậm chí cả anh đã có vợ hay chưa, tôi cũng không biết. Có rất nhiều điều đã xảy ra trong suốt khoảng thời gian chúng tôi yêu nhau đến nay. Nhưng anh luôn có một lời giải thích, và nhìn vào mắt anh, tôi luôn tin rằng đó là những lời nói thật. Và tôi vẫn yêu anh.
Tôi đã giới thiệu anh với gia đình, bố mẹ tôi đã phản đối vì anh hơn tôi những 14 tuổi, vì công việc anh không ổn định, vì lai lịch của anh cũng không rõ ràng. Nhưng khi đã yêu, có thể nào bảo người ta đừng yêu nữa không nhỉ? Tôi đã yêu anh rồi mà.
Anh không đưa tôi đến gặp gia đình. Và dần dần anh mới kể cho tôi về cuộc đời anh. Từ bé anh đã phải sống khổ như thế nào khi làm trụ cột của gia đình trong khi bố bỏ nhà ra đi.
Nếu anh không kể, một con bé vẫn còn chưa đến tuổi suy nghĩ về đồng tiền và luôn sống một cuộc sống mà chỉ nhìn được một mặt của xã hội như tôi làm sao có thể tưởng tượng nổi người yêu tôi đã từng như vậy bởi những lúc ở bên tôi, anh luôn là một người bạn, một người thầy, một người đàn ông tuyệt vời luôn cho tôi cảm giác yên bình. Bàn tay anh dù bước trước cũng không bao giờ quên nắm tay tôi. Ở bên anh, tôi thấy lòng mình mở ra, vui cười và không còn lặng lẽ. Vậy nên, tôi luôn tự mình nghĩ ra lý do để bỏ qua hết.
Tôi yêu anh ở hiện tại cơ mà, và sống với anh trong tương lai chứ không phải quá khứ. Mọi điều giá như có thể đơn giản như vậy!
Tôi bắt đầu biết mơ ước về một gia đình nhỏ bé có bức tranh in hình đôi bàn chân của anh và tôi, mỗi sáng thức giấc là thấy anh bên cạnh, và rồi chúng tôi sẽ có những đứa bé bụ bẫm xinh xắn nữa chứ ^^.
Đôi lúc, tôi cũng biết cách tự đánh thức mình quay trở lại với thực tế. Tôi đang học master ở nước ngoài, và lẽ ra không yêu anh hoặc anh còn trẻ chắc tôi sẽ tiếp tục học tiếp. Vì anh, tôi đã bỏ dự định đó và xác định sẽ quay về làm việc khi hoàn thành khóa học. Tôi đã đi mang theo hy vọng là khi trở về tôi sẽ có một công việc và một gia đình hạnh phúc. Nhưng càng ngày tôi càng hiểu rõ rằng những ám ảnh về quá khứ của anh vẫn còn cho đến tận bây giờ…
Nếu biết, gia đình tôi chắc chắn sẽ không chấp nhận.
Và tôi biết hạnh phúc không thể không gắn liền với kinh tế, anh cũng không phải giàu có, công việc của anh lại quá bấp bênh. Ừ thì với tấm bằng trở về tôi sẽ kiếm được một công việc chắc sẽ không tệ.
Nhưng liệu khi anh không còn có thể lo cho gia đình, anh có biết thông cảm và chia sẻ với công việc của tôi không?
Tôi không thể chia sẻ được hoàn cảnh của mình với ai, nhưng tôi luôn đặt niềm tin vào anh, và tôi tin với tình yêu này chúng tôi có thể vượt qua tất cả. Đôi lúc mệt mỏi, và tinh thần chơi vơi, tôi vẫn muốn tìm kiếm một sự đồng cảm và chia sẻ nào đó để có thể tiếp tục cố gắng. Nên tôi đã viết về tình yêu của mình, hy vọng mọi người có thể giúp tôi.
0 comments:
Post a Comment
- Ghi lời nhận xét của bạn vào khung dưới đây.
- Trong mục "Nhận xét với tư cách", nếu bạn không có các tài khoản Google, Wordpress,... thì có thể chọn "Tên/Url": Ghi nickname bạn muốn hiển thị và ghi Link bạn muốn giới thiệu với mọi người(blog hoặc website..., có thể bỏ trống phần này). Nếu bạn muốn ẩn danh thì chọn phần "Ẩn danh". Sau đó click vào "Đăng Nhận Xét"!
- Đề nghị các bạn không nói tục, nói bậy, dùng những lời lẽ quá khích khi nhận xét. Những trường hợp như vậy sẽ bị xoá ngay.
- Các bạn có thể sử dụng Emoticons bằng cách bấm vào nút [▼/▲] để trang trí cho bài viết nha!!
Root
Click to see the code!
To insert emoticon you must added at least one space before the code.