3/05/2009 04:42:00 PM
0

Chỉ cần 350.000Đ bạn đã có thể sở hữu một “cuộc tình” theo ý muốn trong một ngày. Nhiều người đã biết đến trò ma quái này như “cửa sau” của những anh chàng độc thân, hay đang chán vợ hoặc vợ đang có thai… cần tìm cảm giác lạ…


Vào ngày chủ nhật đẹp trời, đúng 2 giời ăn sáng, sau khi ăn vận chỉnh tề và không quên cầm theo chiếc mũ bảo hiểm nữa, tôi lên xe máy trực chỉ về hướng thị trấn Đông Anh Hà Nội. Đến ngã ba đèn xanh, đèn đỏ, tôi rút điện thoại gọi cho số máy của người mình cần gặp. Rất sẵn sàng, chỉ đúng 15 phút sau, Lan - một cô gái rất trẻ, không phấn son lòe loẹt, mặc áo phông quần bò, vai đeo chiếc ba lô tiến về phía tôi tươi cười: “Em chào anh, xin lỗi đã để anh phải chờ lâu”.

Ảnh minh họa

Chúng tôi tay bắt mặt mừng như hai kẻ đã từng thân thiết, tôi chẳng những không trách cô mà cố tình tạo không khí thật vui vẻ thoải mái để Lan có thể hào hứng làm đúng phận sự của mình. Tôi rút ví ra đưa cho Lan 350 ngàn đồng, nàng cầm tiền đút vội vào túi và cũng liền thò tay vào ngực lấy ra 3 chiếc bao cao su đưa cho tôi và không quên buông lời vui vẻ: “khuyến mại anh một chiếc đấy”. Tôi đưa cho Lan chiếc mũ bảo hiểm, Lan nhảy tót lên xe máy, chúng tôi thẳng tiến hướng Hà Nội bắt đầu một cuộc hành trình để nhớ…

Sở dĩ tôi biết Lan là nhờ anh bạn làm ở ngành Ngân hàng, anh này vừa lên chức phó phòng. Người bạn của tôi khoe: “Hôm nay ông phải dành một ngày để mừng cho tôi”. Tôi và cậu ấy cùng mấy chiến hữu nữa nhậu từ 2h chiều đến tận 7h tối, sau chúng tôi phải gọi xe taxi về nhà. Trên xe dù đã ngà ngà hơi men nhưng bạn tôi vẫn không quên bộc bạch: “Sướng thật đấy… ông phải hết mình với tôi. Bây giờ tôi mời ông một “cái”. Taxi đưa chúng tôi vào một nhà nghỉ C.X ở Đông Anh. Thấy chúng tôi xồng xộc bước vào bà chủ nhà nghỉ hốt hoảng “các anh ơi! Ở đây không có đâu”. Cậu bạn tôi quay đầu lại nói “Không nhớ à, T đây, cho hai phòng và hai em ngon đấy như hôm nọ là hơi mất khách đấy”. “Dạ, mời hai anh lên phòng” bà chủ nhún nhẩy nói.


Ảnh minh họa

Tôi lên phòng 202 nằm chờ, chừng 10 phút sau một cô em sinh đẹp đẩy cửa bước vào. “Anh vào tắm đi…” Tôi như theo mệnh lệnh thực hành ngay. Chỉ có điều, không giống như những ông khách khác, tắm xong tôi yêu cầu em mát xa cho một cách nghiêm chỉnh. Sau cuộc nhậu tưng bừng và mệt mỏi, một cảm giác thư giãn và mệt mỏi đang dần qua dưới bàn tay của cô gái mà ban đầu tôi tưởng cô chẳng biết đấm bóp là gì.

Trong khoảng thời gian ấy, chúng tôi nói với nhau nhiều chuyện. Cô gái tỏ ra là người ham hiểu biết và (có thể) cô bị cuốn hút bởi cách gợi chuyện của tôi. Đến hồi có vẻ tin tưởng, cô cho biết cô tên là Lan (không biết tên thật hay giả), quê Yên Bái, xuống đây làm được 7 tháng.

Khi tôi hỏi về hoàn cảnh thì Lan cho biết: “Cuộc sống nhà em éo le lắm, nếu còn gặp nhau vài lần thì anh sẽ hiểu. Anh làm em thật ấn tượng đấy, ai đến đây mua vui họ đều nghĩ bỏ tiền ra là phải tận dụng hết, họ thích làm gì thì làm. Còn anh thì hơi lạ đấy. Hay anh “có vấn đề”? “Em nghĩ thế nào cũng được”, tôi nói là không giải thích gì thêm. Tôi hỏi: “Thế hôm nào đi chơi với anh không? Cho em được biết phố phường Hà Nội”? Được lời như cởi tấm lòng, Lan đồng ý một cách hào hứng. Tôi hỏi Lan rằng nếu đi với tôi thì có sợ bà chủ không, nhưng cô đáp ngay “Sợ gì, một tháng em được nghỉ 2 ngày mà, bịa đầy lý do”. “Hết bao nhiêu tiền để anh còn biết” “Thôi lấy anh 350 nghìn đồng cả ngày. Vì ở “Tàu nhanh ” là 120 nghìn, cả đêm 300 nghìn, như thế là rẻ đấy mà anh lại được sử dụng cả ngày”. Tôi hẹn Lan sẽ đi chơi vào sáng chủ nhật, cô “OK” và bắt đầu cho tôi số điện thoại để liên lạc…

Chúng tôi đi trên xe máy như những đôi yêu nhau, Lan ôm chặt tôi thủ thỉ: ” Ngày hôm nay em thuộc về anh nên anh muốn làm gì thì làm tùy anh, miễn sao hết số bao em đưa đấy”.

Nếu người yêu thì không nói làm gì nhưng đây là Lan (một cô gái làm tiền) nên tôi phải tạo không khí để cả hai đều thấy hào hứng và vui vẻ. Tôi đưa Lan ra công viên Thủ Lệ chơi. Thật buồn tẻ nếu bạn vào công viên chơi có một mình hoặc chỉ hai thằng đàn ông với nhau. Ở công viên được chứng kiến các đôi trai gái tình tứ với nhau rất tự nhiên nên tôi và Lan cũng tìm một gốc cây để tâm sự cũng như nghỉ ngơi. Lại một lần nữa Lan tỏ ra ngạc nhiên bởi tôi “quá hiền”, không như những gã đàn ông đi tìm “của lạ” khác.Chúng tôi hoàn toàn tự nhiên, trò chuyện, đi ăn kem, xem thú và chơi các trò của trẻ em nơi công viên như những đứa trẻ mà quên đi nhiệm vụ chính như ngã giá từ đầu.


Chơi ở công viên một lúc thì chán tôi rủ Lan đi xem phim rạp Dân chủ. Đến 11h15 phút hết phim cũng là lúc tôi cảm thấy khá mệt sau một quãng đường dài với những hoạt động thật sôi nổi, và cũng có cái thú của nó. Điều quan trọng là tôi đã chiếm lĩnh được phần nào tình cảm cũng như sự tin tưởng cảu cô gái lầm lỡ dành cho mình. Đôi khi tôi đã chất vấn Lan, về những sự lụa chọn sai lầm, về những bước đi buông thả để rồi sa chân lầm lạc. Lan vẫn là cô gái non dại, bồng bột và hơn thế nữa là tính hiếu thắng. Thỉnh thoảng cô quay lại hỏi vặn tôi những điều thật khó nghe, đại loại như: “sao anh hỏi thế, anh là gì của em mà lên giọng vậy…” Tôi không muốn tranh luận với Lan, bởi tôi hiểu, ngoài sự hiếu thắng, Lan còn có những mặc cảm với bản thân, mặc cảm với hoàn cảnh của chính mình.

Ảnh minh họa

Cũng có lúc như sợ tôi phải thua thiệt khi phải bỏ ra một khoản tiền cho cuộc đi chơi. Lan giục tôi vào nhà nghỉ… Tôi không từ chối nhưng cố tình lờ đi, chuyển sang một câu chuyện khác. Chúng tôi cứ tiếp như thế cho đến hết gần hết cả buổi. Trên đường đưa Lan trở về, chúng tôi tạt vào một quán nước bên đường. Vẫn những câu chuyện còn dang dở, tôi hỏi Lan: ” Chắc em đi ra ngoài như thế này lần đầu đúng không?” Lan bĩu môi: “Em cũng đi vài lần rồi, lúc thì ông già, lúc thì thanh niên nói chung là đủ loại chứ không như anh. Anh thật lãng mạn! em có cảm giác được thoải mái còn bọn họ khi rủ em đi là đến ngay nhà nghỉ rồi cứ “hùng hục”, xong việc nghỉ đến chiều là về”. Tôi lại hỏi: ” Thế những người rủ em đi trông họ thế nào? ” .


“Toàn một lũ chán vợ mà… có người khi em hỏi đi chơi cả ngày chủ nhật không sợ vợ nghi ngờ à thì họ bảo vợ đang có bầu, nói phét là đi công tác là xong mà. Nói chung đàn ông khi đi tìm “của lạ” thì kiếm đầy lý do mà” - Lan hồn nhiên.

Sau một ngày cùng cô gái làng chơi đi “du ngoại”, tôi lại đưa Lan đến ngã ba đèn xanh đèn đỏ của thị trấn Đông Anh rồi chào tạm biệt. Lan ghé vào tai tôi thì thầm nói: “Em nhớ anh lắm, khi nào buồn, chán hãy gọi cho em nhé, em sẽ chiều anh hết mình”.

Chia tay Lan ra về mà trong lòng tôi vui buồn khó tả, đúng là “có tiền mua tiên cũng được”. ” Tổng thiệt hại của một cuộc mua vui “tới Z” với đầy đủ ý nghĩa của nó, một khách làng chơi phải chỉ mất một khoản hơn nửa triệu đồng, và họ đã có thể “làm gì cũng được” với một cô gái, dưới danh nghĩa… bạn tình. Rõ ràng, đây là hình thức mại dâm trá hình khá tinh vi, một cách mua vui tuy không mới nhưng lại được xem như “cửa sau” của một số cánh đàn ông hư hỏng.

(st)

0 comments:

Post a Comment

- Ghi lời nhận xét của bạn vào khung dưới đây.
- Trong mục "Nhận xét với tư cách", nếu bạn không có các tài khoản Google, Wordpress,... thì có thể chọn "Tên/Url": Ghi nickname bạn muốn hiển thị và ghi Link bạn muốn giới thiệu với mọi người(blog hoặc website..., có thể bỏ trống phần này). Nếu bạn muốn ẩn danh thì chọn phần "Ẩn danh". Sau đó click vào "Đăng Nhận Xét"!
- Đề nghị các bạn không nói tục, nói bậy, dùng những lời lẽ quá khích khi nhận xét. Những trường hợp như vậy sẽ bị xoá ngay.
- Các bạn có thể sử dụng Emoticons bằng cách bấm vào nút [▼/▲] để trang trí cho bài viết nha!!
Root