Nhà chỉ có hai chị em gái, tôi coi Gạo (tên ở nhà của em tôi) vừa là em, vừa là bạn, vừa là đồng minh của mình. Chỉ hơn nó có 5 tuổi, nhưng ngày nó nhỏ tôi phải trông nó suốt. Kinh tế còn khó khăn, bố mẹ bận làm ăn chạy chợ kiếm tiền, tôi ở nhà trông nom cô em gái nhỏ, cũng ra dáng lắm.
Gạo là niềm tự hào của tôi. Cứ bảo hai chị em giống nhau, nhưng mọi đường nét trên gương mặt Gạo đều đẹp hơn tôi rất nhiều. Bế đi đâu chơi, người ta cũng khen em tôi xinh, tôi lấy làm thích thú lắm. Những món ăn Gạo thích, tôi đều dành phần cho nó. Gạo cũng thế, có món gì ngon cũng để phần chị. Mẹ tôi lấy làm vui lắm. Lớn hơn một chút, đi học rồi, mỗi lần tôi bị mẹ mắng vì tội gì đó, Gạo đều lặng lẽ lên phòng tôi dọn dẹp sạch sẽ, giấu hết mọi thứ linh tinh có thể khiến mẹ nổi trận lôi đình.
Ngày Gạo học cấp 1, với nó chị Trang là nhất, không ai giỏi hơn chị, xinh hơn chị được. Những bộ quần áo của tôi, Gạo đều rất thích, nó cứ năn nỉ mẹ “mua cho con một cái giống của chị Trang” để hai chị em giống nhau. Nó còn học theo cách ăn uống, cầm đũa, thói quen nói chuyện của tôi. Ngày ấy, em gái tôi đã coi tôi là một tấm gương hoàn hảo để nó học tập.
Nhưng mọi chuyện khác hẳn từ khi Gạo dậy thì và bắt đầu trở thành “người lớn”. Hai chị em học gần trường nhau, nhưng nhất quyết Gạo đòi đi xe đạp riêng đến trường. Hôm nào tôi mà đứng cổng chờ nó cũng không vừa ý, nhất là nếu tôi buột miệng gọi nó bằng tên ở nhà, thế nào nó cũng giận. Nó đề nghị từ nay phải gọi nó bằng tên khai sinh: Bảo Anh. “Tên người ta đẹp vậy mà cứ réo ầm ầm Gạo với Cám. Hâm à?”!

Ngay cả chuyện ăn mặc, nó cũng trở nên khác hoàn toàn tôi. Gạo rất thích làm điệu. Tủ quần áo của tôi toàn là “kín cổng cao tường”. Tụi bạn cùng lớp cũng chê tôi "cổ hủ”, không bằng một phần cô em gái. Em tôi ở nhà toàn diện áo hai dây, quần đùi, tuy mới dậy thì nhưng cũng có bộ sưu tập khá đầy đủ các kiểu áo cổ trễ, ngắn đủ loại. Đi học, trường bắt mặc đồng phục quanh năm ngày tháng, nó cũng tìm được cách “phác cách” bằng underwear nổi màu. Tuy không đến nỗi không đóng cả mấy cái cúc áo trên như nhiều đứa bằng tuổi nó vẫn làm nhưng nhìn như vậy tôi cũng khó chịu lắm. Tôi mắng nó ầm ầm về tội ăn mặc nhố nhăng, hở hang. Con bé ngồi im, tôi tưởng nó biết lỗi. Nào ngờ, khi tôi vừa dứt lời thì nó quay ra đáp lời: “Chị nói xong chưa? Chị ra đường có biết nhìn và soi gương không vậy? Chị có giống một cô gái 21 tuổi không? Trông chị chẳng khác mẹ là mấy đâu. Đã không biết gì về model, về xu hướng thì đừng có mở lời cho thiên hạ nó khinh. Tôi mặc thế nào kệ tôi. Tôi không xía vào cuộc sống riêng của chị, chị cũng đừng xắn quần lội vào đời tư của tôi”. Nếu không có cái ghế đỡ ở dưới thì chắc tôi phải ngã cú đau lắm, sững người mà không thể nói được em thêm lời nào nữa.
Gia đình tôi là gia đình gia giáo, lề lối. Tôi từ nhỏ không biết nói tục chửi bậy bao giờ. Về sau đi học cấp 3, nhiều khi ức chế cũng “đèo” thêm mấy câu: “mẹ”, “thằng chó” là cùng. Nhưng em gái tôi thì chửi bậy như đúng rồi, nó nói chuyện với đám bạn mà tôi mắt chữ O mồm chữ A, há hốc ra mà nghe, không tin nổi vào tai mình nữa. Có những từ mà tôi không dám phát ngôn, nó cũng dùng như cơm bữa vậy.
Năm nay, em gái tôi học lớp 11, nó đã có bạn trai rồi thì phải, tôi không dám phản đối gay gắt vì tôi cũng có người yêu khi ở tuổi ấy. Nhưng trong khi đến giờ tôi vẫn ở bên mối tình đầu của mình, thì trong học kỳ một thôi, em tôi đã kịp yêu và chia tay 2 người rồi. Mà với cả hai “thằng” ấy (vì nó đều kém tuổi tôi), tôi đều bắt gặp em mình ôm hôn nó. Như thế chẳng phải dễ dàng quá sao? Tôi và bạn trai tôi yêu nhau 1 năm mới có nụ hôn đầu cơ mà. Mắng nó, nó bảo tôi là người tối cổ, đừng có vận dụng kinh nghiệm của người này vào người khác, 8X đã quá già nua rồi.
Tại sao tôi nói chuyện với những anh chị sinh năm 83, 84, thậm chí là 80, 81 vẫn thấy hợp gu vô cùng. Còn nói chuyện với em mình, tôi không làm sao duy trì được quá mười lăm phút? Tôi không biết gì về loại nhạc nó hay nghe, không làm sao hiểu nối sở thích của nó. Chỉ hơn nhau có 4 tuổi sao mọi chuyện lại trở nên khó khăn như vậy? Chẳng nhẽ nó là cả sự khác biệt về thế hệ? Tôi là 8X không thể dung hòa được với 9X? Nhưng nó là em ruột của tôi, tôi không thể bỏ mặc nó! Cứ chơi bời và học hành láng cháng thế này làm sao thi được vào đại học? Vả lại, thực lòng tôi rất lo em mình sẽ trở nên hư hỏng. Bố mẹ chỉ có hai chị em tôi, nó mà hư thì bố mẹ chịu sao nổi đây?
(1vn)
0 comments:
Post a Comment
- Ghi lời nhận xét của bạn vào khung dưới đây.
- Trong mục "Nhận xét với tư cách", nếu bạn không có các tài khoản Google, Wordpress,... thì có thể chọn "Tên/Url": Ghi nickname bạn muốn hiển thị và ghi Link bạn muốn giới thiệu với mọi người(blog hoặc website..., có thể bỏ trống phần này). Nếu bạn muốn ẩn danh thì chọn phần "Ẩn danh". Sau đó click vào "Đăng Nhận Xét"!
- Đề nghị các bạn không nói tục, nói bậy, dùng những lời lẽ quá khích khi nhận xét. Những trường hợp như vậy sẽ bị xoá ngay.
- Các bạn có thể sử dụng Emoticons bằng cách bấm vào nút [▼/▲] để trang trí cho bài viết nha!!
Root
Click to see the code!
To insert emoticon you must added at least one space before the code.